Phòng hai đứa không kiếm đâu ra một cái lược.Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.Này, mày chuyển cái bàn này lên.Anh họ bảo chị út và bạn: Chủ nhật bận gì không, anh đưa hai đứa đi mua sắm.Tin một chút, một chút thôi, em ạ.Ngôi nhà nào cũng mở cửa để bán một cái gì đó.Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau.Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa.