Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó.Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này.Đầu tiên, chẳng thấy ai chú ý đến cả, ông cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cố gắng tiếp tục rao bán.Lúc ấy con thật sự bị họ cuốn hút vào kế hoạch nghe có vẻ rất hợp lý ấy mà không kịp suy tính thiệt hơn.Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình.- Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ.Cuối cùng, con đành phải chấm dứt việc hợp tác làm ăn chung với anh ta.Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi.- Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ?Những vinh quang của Babylon giờ đây không còn nữa, nhưng những kiến thức của họ vẫn còn giá trị cho đến ngày nay.