Khi làm xong một việc gì đó, anh luôn xem xét, kiểm tra lại xem liệu nó còn thiếu xót cái gì không, phải bổ xung cái gì để cho nó thật sự hoàn hảo.Trong một buổi họp, chúng tôi được hỏi một câu hỏi rất rành mạch( không biết có phải vậy không nhưng chúng tôi nghĩ vậy): “ Ai không muốn gặp rắc rối, xin hãy giơ tay lên?” .Sau khi suy nghĩ về điều này ,tôi đã quyết định đả động về một cái gì khác nữa,một cái gì đó hiện diện trong tâm trí của nhiều người.Thậm chí tôi có thể nói rằng những thất bại “vĩ đại” đã thật sự làm nên những con người “vĩ đại”! Có rất ít vĩ nhân chưa từng chịu đựng gian khổ và thất bại trong cuộc đời.Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi.Lúc đó người ta rất hạn chế số học sinh lớp sáu và tôi ở trong diện bị giới hạn.Hàng xóm lần này lại đến chúc mừng ông.Hãy cứ đóng tiếp vai diễn của mình trong cuộc sống,nhưng đừng bao giờ quên đó chỉ là một vai diễn.Để thoát khỏi sức ép của cuộc đấu tranh chính tri sau đó, ông đã đến Hongkong, sự chuyển đổi địa bàn này hóa ra lại may mắn.Nhưng không phải vậy.
