Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi.Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau.Người bảo nghệ thuật là khó hiểu.Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu.Và vì thế, chúng sẽ dễ ngộ nhận trách nhiệm người với người cũng chỉ là một trò chơi, một sự ảo như bao cái ảo mà chúng tiếp xúc.Là khờ khạo, nông nổi; là chín chắn, thâm sâu.Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.Bố xuống đường đi bộ về trước.Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó.Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận.