Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không?Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt.Cái bút này vỏ kín như bưng.Sáng nay chép bài một tí.Tí nữa thì bạn bảo không và rơi vào cuộc tranh luận chắc chắn thua.