Sẽ tất tươi tỉnh, ăn mặc chỉnh tề, nói nhỏ nhẹ, cử chỉ nhã nhặn, rộng rãi lời khen mà không cần chỉ trích ai hoặc chê bai cái gì hết mà cũng không rán sửa lỗi hoặc cải thiện một người nào.(Chương này viết riêng cho các bạn thanh niêm nam nữa chưa biết được nghề hợp với sở thích của mình).Tôi biết là nhờ kinh nghiệm chua chát và đau đớn.Cái thế giới bà khám phá ra kích thích bà viết một cuốn sách tả nó.Tôi muốn nhảy xuống sông tự tử cho rồi đời.Tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế, nói: "Thượng Đế muốn sao con xin nghe vậy" mà hai hàng lệ ròng ròng trên má.Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao.ảnh hưởng của ngoại giới rất nhỏ.Bà rất điềm đạm, bình tĩnh, như không bao giờ lo lắng hết.Và đuổi người người đànbà không nhà ấy ra cửa.