Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ.Trong 16 giờ đó thầy không phải kiếm ăn, không phải lo vấn đề tiền bạc, thầy sung sướng, rảnh rang.Không ăn cắp nó được.Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.Chúng ta không suy nghĩ.Bạn đừng sợ tôi sẽ bắt bạn chú ý đến nguyên tắc này, nguyên tắc nọ.Và cũng không có hình phạt.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống.
