Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không.Ông đã quên những lạc thú ấy.Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước.Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Thế là trong đầu tôi loé lên ý nghĩ: Đốt! Tôi chạy lên nhà, mở tủ, lấy tập Mầm sống xuống.Mất cái giấc mơ đấy.Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn.