Bạn đã thoáng thấy cách thức mà cái phi thời gian chuyển hóa các nhận thức của mình.Giờ đây là cơ hội thứ hai để bạn vâng phục: nếu bạn không thế chấp nhận cái đang là bên ngoài, vậy hãy chấp nhận cái đang là bên trong.Tình hình này làm cho quá khứ bị mất đi sức mạnh, và bạn nhận biết một cách sâu sắc rằng ít ra không điều gì bạn đã từng làm hay do người khác đã từng gây ra cho bạn chạm đến được cái tinh hoa sống động của con người bạn.Đây chính là cái định kiến mê muộn gây ra ảo tướng về sự cứu rỗi trong tương lai.Tôi đã miêu tả tiến trình này ở một chương trước.Ít ra cũng nên quan tâm đến những gì đang diễn ra bên trong bạn chẳng kém gì những gì đang xảy ra bên ngoài.Nhưng lòng trắc ẩn có hai phương diện, tức là mối liên kết này có hai mặt.Hãy sử dụng trọn vẹn các giác quan của bạn.Lúc này bạn có một tiêu điểm duy nhất thay thế cho mọi thứ khác, ban ý nghĩa cho cuộc sống của bạn, và qua đó bạn khẳng định nhân thân của mình: đó là người mà bạn “phải lòng”.Cho nên đừng quay lưng với đau khổ.