Vậy mà tôi biết nhiều người mà đời sống là một gánh nặng cho họ, cho người thân và bạn bè chỉ vỉ họ không chịu nhận ra lẽ dĩ nhiên ấy.Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.Cho nên tôi khuyên bạn có đọc tiểu thuyết thì không nên đọc trong giờ rưỡi đó.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Nhưng nhất cử có thể lưỡng tiện thì sao bạn không tập trung vào cái gì hữu ích? Chẳng hạn - đây chỉ là một thí dụ thôi -chẳng hạn tập trung tư tưởng vào một chương của Marc Aurele hay Epictete (hai triết gia La Mã thời cổ đại).Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.